Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Ngoại


(Bài cũ từ Fabook)

Ngoại là một trong ba cán bộ tiền khởi hiếm hoi còn lại ở phường Đồng Mỹ, cùng với cụ Trần Sự (nguyên Chủ tịch UBND tỉnh) và cụ Thái Bá Nhiệm (nguyên Bí thư Tỉnh uỷ), hai bậc giai lão anh hùng.

Ngoại tham gia cách mạng từ những ngày đầu Việt Minh họp bàn khởi nghĩa giành chính quyền ở Nhà nhóm thôn Trung - Võ Ninh. Thực ra hồi đó ngoại còn quá trẻ. Ba mình kể đùa: thành tích cách mạng nổi bật của ngoại là mặc quần đùi chạy theo ông Tuynh cùng bác Triển kéo cờ Việt Minh, đánh trống đả đảo, đi cổ động hô khẩu hiệu và làm chân sai vặt trong các cuộc họp. Cứ họp hành là không bao giờ thiếu ngoại. Bây giờ ngoại đã 88 tuổi rồi, già lắm rồi, tai lãng rồi, rứa mà không có việc chi là ngoại bỏ sót.

Ngoại gần như bị điếc nhưng khi đeo máy trợ thính thì cũng nghe lõm bõm được. Ngoại rất quan tâm đến tình hình thế giới. Chuyện gì ngoại cũng bàn. Vật bất li thân của ngoại là chiếc radio bán dẫn. Hằng ngày, ngoại răn dạy con cháu thông qua những bài nghe được trên đài. Thấy điều gì chướng tai gai mắt, ngoại lập tức phản đối. Thực ra là ngoại cứ nói một mình còn mọi người đang nói chuyện khác cũng không sao. Ngoại không giận vì ngoại không nghe được. Có hôm cả nhà đang nói chuyện cái Lan (em gái mình) dại dột nhẹ dạ cả tin. Nghe được chữ Lan, ngoại lập tức nói: “Nước Hà Lan hả? là một nước rất hay, người dân toàn đi xe đạp còn chống lụt thì cực kỳ luôn! Đê biển Hà Lan số 1 nì! Chắc hơn đê biển Việt Nam nhiều, không dổm mô!”.

Hehe. Đúng là trẻ nói gà ông già nói vịt. Lẫn lộn lung tung.

Ngoại hay đi bộ dọc bờ biển. Mỗi ngày ngoại đi tận 6km: sáng 4km, tối 2km. Bất kể mưa hay nắng không bỏ sót một ngày nào. Người ngoại gầy tong, chỉ còn 37kg mà bền bỉ nổi tiếng. Cả phường Đồng Mỹ không ai đi tập thể dục mà không biết ngoại. Ngoại thường mặc một chiếc quần đùi mỏng rộng thùng thình và khi trời mưa thì cầm theo cả ô. Ngoại là Nhóm trưởng Nhóm đi bộ Tiểu khu 4, gồm phần nhiều các bà các cô. Ngoại trêu: “Các cô váy ngắn, giày vớ đầy đủ mà đi không lanh. Tại vì sao? Tại vì chân hơi to mông hơi to một chút. Khơ khơ. Lão đây toàn xương nhẹ, quần đùi mỏng giày bata không có tất nên đi lanh hơn. Khơ khơ khơ”.

Ngoại là người tiết kiệm nổi tiếng trong nhà. Ngoại có không biết bao nhiêu là sổ tiết kiệm. Tháng nào ngoại cũng gom lương còn thừa ra để gửi tiết kiệm. Ngoại giao cho con gái yêu (mama mình) làm Tổng quản thu chi Quỹ tiết kiệm. Mama gửi như thế nào phải viết thật chi tiết vô một cuốn Sổ thống kê tiền tiết kiệm. Ngoại giữ khư khư cuốn sổ này bên người, còn cách gửi tiền cụ thể trong ngân hàng như thế nào có hay không có ngoại không cần biết. Đúng là một cách quản lý vô cùng quan liêu.

Có nhiều lần hồi đi học cao học bị thiếu tiền, mình vẫn mượn tạm tiền tiết kiệm của ngoại xài, mama cứ làm động tác vô sổ đều đặn. Cuối tháng ngoại ngồi tính tính toán toán kết quả trong sổ đã đạt thặng dư được bao nhiêu tiền, dự trù sẽ cho ai sau này. Mình thì cứ xài đều đặn. Lợi ích ghê gớm. Hehe.

Vì là cán bộ tiền khởi, tiêu chuẩn của ngoại rất cao. Ngoại được Nhà nước cấp cho một đám đất rộng 90m2 trên đường lớn Lý Thường Kiệt, giá cả tỷ bạc mà chỉ phải nộp có 20 triệu đồng, nhưng hệ cháu ngoại như mình không được xơ múi gì. Ngoại chúa ghét chia phần kế thừa cho cháu ngoại. Mình hay nịnh ngoại: “Cho con đám đất đó để con có chổ con thi triển công phu thiết kế nhà phố siêu cấp đi ngoại ơi”. Lần mô cũng bị ngoại rỉa rói: “Mi làm kỹ sư chi mà dở ẹc à. Phải tự mua đất mà xây với vẽ chớ. Đất Đồng Hới còn đầy ra đó. Tau già rồi chỉ quyết tâm gây dựng cho hai đứa đích tôn thôi” :))

Nhưng nhà mình thì ngày mô ngoại cũng sang. Là tại vì trong nhà có một kỳ thủ cờ tướng rất cân tài cân sức với ngoại, đó là ông ba mình.

Nhìn ông con rể và nhạc gia đánh cờ buồn cười chết được. Ông con rể thì hay khích bác, ăn quân ầm ầm. Nhạc gia thì thua miết vẫn cười khơ khơ khơ. Tính ngoại không tự ái. Ngoại có tật đi quân xong cứ cầm giữ luyến tiếc mãi, ý chừng còn có thể đi được một nước cao hơn, siêu hơn nữa. Ông ba thì không đời nào chấp nhận, thành ra cứ hay chụp tay ngoại không cho đi lại.

Mới hôm trước mình còn bày cho ngoại một nước chiếu bí làm papa thua hoàn toàn. Đáng ra lấy quân xe ngang ăn vào quân sỹ sau đó sẽ song xe chiếu hết cờ thì ngoại lại tấn xe dọc xuống, nhằm con sỹ, miệng nói: “Ăn chết mất tiêu con sỹ này. Ăn chết con sỹ này. Chết chưa? Kha kha”, tay bỏ luôn quân cờ vào túi. Vô tình làm cho papa có lối thoát, bật chiếu ngược lại làm ngoại thua.

Mình bực dọc nói: “Ngoại ăn ngang xe vô thì hết cờ rồi. Hấp tấp quá!”.

Ngoại cười: “Ừ há, ăn vô ri cái thì tướng nằm cheo ngoeo chết tiêu rồi. Ái chà sai thiệt, sai thiệt. Thôi đánh lại khơ khơ khơ…”.

Ngoại có thêm món sở trường nữa là viết chữ Hán. Không có cụ nào trong Hội bảo thọ mất mà ngoại không viết vài chữ ai điếu. Bây chừ ngoại là trưởng lão của hội bảo thọ. Ngoại còn bắt thằng cu Minh đánh máy điếu văn cho mình. Ngoại tổng kết đời mình bằng đoạn thơ:

Trên sáu mươi tuổi Đảng
Cận chín chục tuổi đời
Tiền khởi đã có rồi
Chữ hiếu - trung giữ trọn

Thêm cả thơ lục bát nữa:

Già thì lo lấy bản thân
Ai mà góp ý cũng cần tiếp thu
Nhưng rồi năm liệu bảy lo
Chung quy thì cũng mình lo lấy mình
Cho nên phải cố luyện thân
Ăn uống điều độ, tinh thần thảnh thơi
Đôi lời nhắn nhủ ai ơi...

Vần điệu lục bát đôi chổ trúc bị trúc trắc lạc nhịp. Nhưng lần mô đọc lại cũng thấy thương thương ngoại.

16 nhận xét:

  1. Tem phát đã, tính sau! :))

    Chưa thấy lão Phích kể số huy hiệu tuổi Đảng và số huân chương kháng chiến của Ngoại?

    Trả lờiXóa
  2. Ngoại sá kể gì chuyện bể dâu
    Giai lão anh hùng phải thế đâu
    Sáu chục năm tròn theo chân Bác
    Huân chương hai gánh nặng trên đầu :))

    Trả lờiXóa
  3. Thơ hay, văn cũng hay!
    Thỉnh thoảng em cũng chơi cờ tướng, hôm nào em với bác Phích sơ chiến một trận hè? Với cả là bác nhắn cho em cái số điện thoại của bác để tiện liên lạc, số của em là 0979851851

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đáng tiếc rằng cái thời đam mê cờ tướng của bác qua hơi lâu rồi. Đã có thời từng vô địch cấp...tiểu khu, hè hè. Dù sao sơ chiến với chú thì bác ok, miễn đừng Dâm chiến là được :D

      Số bác 0912 394 889.

      À thứ 7 này sư Bằng (abba) và sư Lý (toét) mời tổ chức đại hội thịt chuột, chú tham gia được chứ?

      Xóa
    2. Món đấy em chịu thôi, chúc bác với tiểu Lý, Bằng ngon miệng!

      Xóa
    3. Hảo hán ăn miếng thịt to, uống bát rượu to, giết người không ghê tay, sá gì mấy con chuột mà Sư phải chịu? :))

      Xóa
    4. Nhường lão đấy, A Sol!

      Xóa
    5. Sư chỉ thích đậu phụ thôi, lão A Sol này giao du với Sư bao nhiêu lâu mà đek chịu hiểu bạn bè gì cả. Nếu ko có đậu phụ thì bánh bao nhân thịt xxx của Tôn Nhị nương còn tạm được, hê hê...

      Xóa
    6. Bánh bao nhân thịt xxx của Tôn Nhị Nương ta chưa ăn và cũng không có hứng thú để ăn đâu Bồ Nông, của em thì sẽ khác đó!

      Xóa
    7. Mô Phật, mô Phật, nhà ta không bán bánh bao. Thiện tai, thiện tai!

      Xóa
    8. Nhưng nếu nhà chùa cần bao để bắt ghẹ thì nhà ta lúc nào cũng sẵn! ;))

      (Thay nhời Bồ Lông phát)

      Xóa
    9. Nhà chùa này (ta đoán) không cần bao vẫn bắt được ghẹ A Sol ạ, bắt được con nào xơi luôn con đó :))

      Xóa
  4. Ha ha, lão Fích nhá, giờ em mới biết lão là kẻ cơ hội đấy, ai nỡ xoáy sổ tiết kiệm của ngoại thế bao giờ????

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bé bé cái miệng chú Bồ ơi, đến giờ này là chẵn 8 năm vẫn chưa trả hết đấy :))

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

      Xóa
  5. lão Phích làm bài mới đi chứ!

    Trả lờiXóa