Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Niềm vui mở cõi

Đã khá lâu rồi từ cái ngày đầu tiên đi xe máy trên đường Hồ Chí Minh lên Quy Đạt, mỗi lần đi xuyên qua rừng rậm nguyên sinh vẫn cảm thấy đẹp lạ kỳ. Không ở đâu tôi tìm được cảm giác sảng khoái như khi phóng xe vèo vèo từ Đồng Hới lên tới Ngã ba Pheo, có lẽ chỉ có lần chạy xe máy lên dốc đứng Bà Nà là gần giống nhất, lên Hải Vân Quan vẫn thua một bậc.

“Băng qua đèo Đá Đẽo
Vèo tới Ngã ba Pheo”.

Phóng xe chạy men sườn Đông Trường Sơn, nghe phơi phới niềm vui của người đi mở cõi!
Thượng Hóa - Minh Hóa
Đường Hồ Chí Minh mang vẻ đẹp của một công chúa đánh thức rừng già. Nơi nào đường đi qua, bản làng vui như trẩy hội. Những địa danh như Thượng Hóa, Troóc, Chà Nòi… ngỡ chẳng bao giờ được thấy bóng mặt trời, đường đi qua, dân làng túa ra hai bên đường lập nghiệp. Trâu bò heo chó đi lại nghênh ngang ngoài đường, một vài đoàn người còn ngồi bệt nghỉ chân bên vệ đường hoặc..nằm ngủ. Cảnh sắc rất đỗi thái bình. Hai bên đường là bóng rậm cây cối của rừng già nguyên sinh, thỉnh thoảng gặp một vài đoàn xe thi công đang dọn dẹp những viên đá to từ trên đỉnh dốc cao lăn xuống.

Qua Trường Sơn, thấy khâm phục biết bao những vĩ-nhân-đi-bộ của Tổ quốc ta. Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh, Lê Duẫn, Phạm Văn Đồng,...ai chưa từng đi suốt dãy Trường Sơn? Đặc biệt Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên, một người Kinh đích thực của rừng già vĩ đại. 

“Có đi mới biết dặm dài
Trèo non, băng suối xứng tài nam nhi”

Các danh tướng Việt Nam đi suốt 30 năm chiến tranh vào Nam ra Bắc, làm sao kể xiết bao gian khó nhọc nhằn? Đường Hồ Chí Minh xưa đích thị là đường mòn, vừa ngoằn ngoèo, vừa khó đi, vừa bị lùng sục ném bom…Tôi không hiểu hết bao lâu thì một tướng quân xuất phát từ Bộ Chính trị tập kết tại Bộ Chỉ huy tiền phương, và vì sao đến được đó ông lại không lăn đùng ra ốm. Sức chịu đựng của thế hệ trước thật tuyệt vời, bao khó khăn rình rập: muỗi rừng, vắt rừng, thú dữ, bom đạn, sốt rét rừng.v.v…Có lẽ chỉ có những anh hùng mang trong mình dòng máu Đỏ mới đủ dũng cảm để làm được điều này. Đừng thắc mắc gì khi chỉ 3 chữ: ĐƯỜNG TRƯỜNG SƠN đã mang trong mình cả một huyền thoại. Tuổi trẻ chắc chẳng thể nào đủ trải nghiệm để hiểu trọn vẹn.

“Dặm ngàn Xuyên Á quanh co
Đèo cao, dốc thẳm, hang dài, khe sâu
Anh hùng giữa cuộc bể dâu
Chí cao dựng nghiệp há đâu sơn hà”

Trường Sơn hôm nay đã khác lắm hôm qua. Mong rằng ngày mai sẽ còn khác nữa. Sự yên bình của rừng Trường Sơn làm tâm hồn lắng dịu đi rất nhiều.

2 nhận xét:

  1. Thế nhưng nhiều người lại không nghĩ như lão đâu lão Fích, he he, họ chỉ nhìn Trường Sơn như 1 mỏ vàng của việc khai thác gỗ và săn bắn trái phép :P
    Chỗ nước lặng là chỗ nước sâu nhất. Lão có thích phượt không? Cần chi đi mô xa, hôm nào rủ 1 hội hành quân lên U Bò đảm bảo đủ nếm mùi Đông TS nối Tây TS liền lão à :P

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ý tưởng hay đấy Bồ nông. Lão chưa lên U Bò lần nào nhưng đã nghe qua nhiều lần. Mấy tháng trước bỏ mất 1 chuyến phượt dọc Trường Sơn Tây tiếc k chịu đc

      Xóa